Hai mắt An An sáng lên, cậu nói cậu bằng lòng trông giữ cho cô là ý gì? Là giống như cô nghĩ sao?
Cô mấp máy môi: ''Nhất Phàm, anh như vậy sẽ làm cho em hiểu lầm là anh thích em đấy.''
Cô nghĩ nghĩ cuối cùng vẫn nói ra lời này, dù sao tối qua cô có chút say, nhưng vẫn coi như là tỉnh táo, vì thế mới dẫn cậu tới đây, không cho cậu ở một mình với người phụ nữ kia.
Đây là tư tâm của cô, không thể trơ mắt nhìn người mình thích ở trên giường cùng với một người phụ nữ khác được.
Cô nghĩ như vậy, cho dù có thế nào, cô vẫn sẽ cố gắng một phen.
Trừ phi Nhất Phàm hoàn toàn không có cảm giác gì với cô, nếu không thì, cô sẽ không buông tha.
Tối qua cô đã thử qua, cho rằng ở cùng với người khác cười cười nói nói, cô liền có thể quên cậu. Thế nhưng loại cảm giác ấy chỉ càng thêm khó chịu, giống như nụ cười không xuất phát từ đáy lòng, mà chỉ là bề ngoài đang cười mà thôi.