Lúc này Nạp Lan Tiệp mới chú ý tới hai người đang ôm ấp kia, vừa rồi cậu chỉ tưởng là An An nói trong lúc say, giờ mới phát hiện, bọn họ hình như quen biết với An An.
''Tôi chỉ là bạn của An An thôi.''
Cậu nói cực kỳ có chừng mực, bởi vì An An mới ở chung với cậu ngày đầu tiên, cậu không muốn dọa đến cô.
Lần này tới Lâm thành, cậu hoàn toàn là vì cô.
An An cũng cười: ''Không phải, anh ấy là bạn tốt của tớ Nạp Lan Tiệp.''
Dục thay đổi tư thế, biến thành ôm lấy Lăng Tử Mạt.
''Nạp Lan Tiệp, không phải anh thích An An sao. Người to gan thừa nhận, theo đuổi An An nhà chúng tôi có rất nhiều.''
Nạp Lan Tiệp nghe Dục nói xong, cười nhẹ.
''Ừm, tôi cực kỳ thích em ấy.''
Cậu thoải mái thừa nhận, mà An An ở một bên híp mắt lại, nhìn Nạp Lan Tiệp. Mắt cô đã hơi hơi biến hóa, hiện giờ trái tim cô đã vỡ thành mảnh nhỏ, căn bản khoogn thể suy nghĩ kỹ được việc này.