Lệ Nhất Phàm nghe vậy, mặt đột nhiên tối sầm xuống.
Hôm nay tâm tình của cậu thật sự rất kém, cực kỳ kém.
Nghe thấy cửa bị đóng lại, tất cả sức lực của cậu giống như đã bị dùng hết, ngồi quỳ một gối xuống mặt đất.
Tóc che lại ánh mắt của cậu, cũng che giấu tất cả cảm xúc bên trong.
...
Dục nhìn An An uống thuốc xong, an tĩnh nằm ngủ, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra con người lúc thất tình sẽ có nghìn loại biểu hiện, Đường Đường trước thương tâm, nhưng vẫn phóng khoáng như cũ. Mà An An khả năng là lần đầu gặp phải khó khăn, cho nên mới chật vật như vậy.
Cậu đi ra khỏi phòng, đóng cửa, nói với Lý thẩm ở cửa.
''Mọi người đêm nay nhớ trông tam tiểu thư, nếu có chuyện gì liền tới tìm tôi, không cần kinh động đến phu nhân.''
Lý thẩm cung kính đáp lại cậu: ''Vâng, nhị thiếu gia.''
Dục đi về phía cầu thang, bác sĩ Đặng vẫn đứng ở đó, giống như có chuyện muốn nói.