Đường Đường híp mắt lại: "Không phải."
Tuy rằng anh trai có rất nhiều tài sản, nhưng chỗ này cô chưa từng nghe qua.
Hơn nữa địa điểm hẻo lánh như vậy, anh ấy không thể nào mua được, đến đây ở thật sự rất bất tiện.
Cảm xúc của An An đột nhiên tụt xuống: "Có phải anh ấy giấu một cô gái ở đây không?"
Cô bỗng nhiên như trở thành thần thám, một chút dấu vết để lại cũng suy đoán ra nhiều chuyện.
Đường Đường xoa đầu An An: "Không đâu, với tính cách của anh mình, nếu như anh ấy thích một cô gái thì nhất định sẽ quang minh chính đại công bố."
Trộm nuôi ở chỗ này, cô cảm thấy thật buồn cười.
"Đừng đoán mò nữa, chúng ta vào xem không phải sẽ rõ ràng sao?"
Cô đẩy cửa xe đi xuống, một thân váy đỏ, vừa xinh đẹp lại tà mị.
An An mặc một chiếc váy lụa màu trắng, hai người đứng cạnh nhau, đỏ trắng bất đồng, là hai phong cách trái ngược nhau nhưng đều rất xinh đẹp.
Lăng Tử Mạt ấn chuông cửa, lúc lâu mới có người đáp lại.