Lâm Sơ Tâm đang nói cho Lâm Sơ Ngộ hiểu, dù gì anh cũng là con cái của Lâm gia, cũng nên biết một chút, nếu nó vẫn còn dung túng mẹ nó, cuối cùng kết cục sẽ là gì?
Tiền Duyệt nóng nảy: "Lâm Sơ Tâm, mày đi đi, đừng ở đây gây ly gián."
Bà vội đẩy Lâm Sơ Tâm ra cửa, mà Lâm Sơ Ngộ cũng không lên tiếng nữa, tựa hồ cũng thấm thía lời Lâm Sơ Tâm nói.
Lâm Sơ Tâm đi rồi, Tiền Duyệt có chút xấu hổ nói với con trai.
"Ăn bữa sáng đi."
Bà giúp nó dựng bàn nhỏ lên, sau đó đặt bữa sáng lên trên bàn
Lâm Sơ Ngộ mở miệng: "Mẹ, sau này con không muốn rời khỏi nhà nữa."
Chuyện lần trước, đời này nó vĩnh viễn cũng sẽ không quên, nam nhân kia đã đối xử với nó như thế nào, vừa đánh vừa mắng. Còn biết lừa mẹ, trước mặt mẹ hắn luôn diễn.
Tiền Duyệt khẽ gật đầu: "Ừ, không rời nữa."
...
Lâm Sơ Tâm tới công ty, vừa lúc Trương Thải Thải cũng xuống xe buýt, cô đuổi theo.
"Sơ Tâm, hôm nay cậu lại tới bệnh viện sao?"