Lương Mộc Tình với anh nhìn nhau thâm tình, trên mặt là nụ cười tươi tắn ngọt ngào.
Đúng lúc này An Lôi bước đến, nhỏ giọng nói bên tai anh.
"Thiếu gia, lão thái gia đã đến rồi, đang ở khách sạn."
Nam Cung Ngạo cởi bao tay nhựa dùng một lần ra, sau đó híp mắt cười. Bọn họ cuối cùng cũng đến rồi.
Anh nhìn Lương Mộc Tình đã ăn nhiều hơn, khóe miệng vươn ý cười càng rõ ràng hơn.
Anh nói với những người trên bàn ăn: "Ba vợ, mẹ vợ, con còn có chút chuyện. Tối nay không tiện ở lại."
Anh đã đóng cộc ở Ngụy gia nhiều ngày rồi, công việc anh vẫn luôn giải quyết và trao đổi qua điện thoại. Tối nay anh còn có một hội nghị qua video rất dài, còn có rất nhiều công việc cần anh xử lý.
Hơn nữa gia gia cũng đã tới, anh đến nói chuyện, thương lượng một chút về chuyện hôn sự.
Lương Mộc Tình buông đũa xuống, đứng bật dậy.
"Em ăn xong rồi, em đưa anh đi."
Tiểu Hành cũng trượt xuống khỏi ghế: "Còn con nữa."