Nam Cung Ngạo đuổi theo Lương Mộc Tình, sau đó đưa cô trở về nhà.
Lúc xuống xe, Nam Cung Ngạo gọi cô lại.
"Tiểu Phó, ngày mai anh sẽ đi Lâm Thành, em có muốn đi cùng không? Tiểu Yên và mọi người rất lo lắng cho em."
Lương Mộc Tình nghĩ tới Mạc Thanh Yên, cô ấy chính là người bạn duy nhất của mình, nghĩ đến việc cô ấy chiếu cố mình giống như một người chị cả, trong lòng cô vẫn luôn thấy cảm kích.
"Tạm thời bây giờ em chưa gặp bọn họ được, nhưng anh nhớ nói lại với Tiểu yên, là em rất nhớ cô ấy!"
Năm năm này ngoại trừ nhớ Nam Cung Ngạo, cô cũng rất nhớ Tiểu Yên. Thời điểm cô rời đi vô cùng gấp gáp, nên cũng không nói qua với cô ấy. Hơn nữa cô cũng không dám liên hệ với cô ấy, bởi vì cô ấy nhất định sẽ nói cho Nam Cung Ngạo biết.
Lúc đó cô vẫn chưa nghĩ thông suốt, luôn nghĩ rằng bản thân không thể ở cùng với Nam Cung Ngạo được, cứ tách ra như vậy cũng tốt, sẽ không khiến anh bị khó xử nữa.