Tuy Mạc Thanh Yên mang thai lần thứ hai, nhưng lần đầu tiên là sinh mổ, cho nên lúc này cũng không gấp.
Lệ Đình Tuyệt vẫn ở bên cạnh cô, bốn tiếng sau cửa tử cung mới mở hoàn toàn.
Hơn nữa lúc cửa tử cung mở được sáu ngón tay, Mạc Thanh Yên đã được tiêm một liều thuốc giảm đau nên cô mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Hai người thâm tình nhìn nhau, anh giống như liều thuốc bình an của cô, có anh ở bên, chuyện gì cô cũng có thể vượt qua được.
Sau khi cửa tử cung mở hoàn toàn, hộ tá và y tá đều vào vị trí, bắt đầu bảo cô dùng sức.
Mỗi lần tử cung co rút khiến cô phải dùng sức rặn, cô mệt muốn chết, trên trán chảy đầy mồ hôi, Lệ Đình Tuyệt cũng ở bên động viên cô.
Hai mươi phút sau, tiếng khóc non nớt của trẻ sơ sinh đã phá vỡ không khí đông lạnh trong phòng bệnh.