Mạc Thanh Yên thật ra cũng thấy đói bụng. Cô đi theo anh ta vào phòng ăn, phòng ăn cũng là một màu đen như những chỗ khác. Khăn trải bàn màu đen, chén đĩa cũng màu đen.
Trong nháy mắt, cô chẳng muốn ăn nữa, vì vậy hỏi anh ta một câu.
"Tư Đồ tiên sinh, xin hỏi trang viên này có tên là gì?"
Cô không phải muốn hỏi dò chỗ của bọn họ mà là cô vừa nghĩ ra cái tên hay cho trang viên của anh ta, gọi là Quỷ Cung đi. Mạc Thanh Yên thầm mắng trong lòng một câu, "Quái quỷ!", sống ở nơi như thế này, anh ta không cảm thấy sợ sao?
Tư Đồ Lệnh đã định gắp thức ăn thức vào chén đĩa cho cô, nghe được câu hỏi của cô, anh ta liền nâng mắt nhìn.
"Không có tên."
Nơi này đang chờ đợi sự xuất hiện của cô, cho nên tên cũng là chờ đợi để cô đặt.
Mạc Thanh Yên cầm lấy dĩa thức ăn, thưởng thức một miếng thịt gà tây. Nướng cũng không tệ, hương vị ngon lắm.
"Tôi đặt giúp anh một cái tên, là Quỷ Cung, thế nào?"