Lam Vũ Điệp cầm cái trâm cài lên áo, sau đó cho bọn họ ngắm.
"Có phải là đặc biệt đẹp không?"
Lão thái thái đưa ánh mắt nhìn: "Rất đẹp, cũng đẹp như chính con vậy!"
Tất cả mọi người đều đồng ý lời của lão thái thái, Lam Vũ Điệp lúc còn trẻ nhất định đẹp khiến cho người khác ngạt thở. Bà phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp như thiên tiên, nhiều người thấy bà đều sẽ đi phỏng đoán, lúc còn trẻ, bà nhất định có rất nhiều cố sự.
. . . . . .
Lam Vũ Điệp và Lệ Đình Phàm ở lại Lâm thành một tuần, sau đó lại về Mễ thành. Dù sao nơi đó cũng mới là nhà của anh. Mà Lệ Đình Phàm phải trở về để giúp Lệ Đình Tuyệt quản lý công ty, cho nên anh cũng không thể lưu lại nơi này lâu.
Sau khi bọn họ đi, Lệ gia lại an tĩnh một chút, chỉ có lúc ba đứa trẻ đi học về, trong nhà mới có thể trở nên náo nhiệt.