Lệ Đình Tuyệt lấy nhiệt kế đưa cho cô, động tác Mạc Thanh Yên lưu loát, kẹp nhiệt kế vào nách Angel. Bé cảm thấy có gì đó không thoải mái, rầm rì khóc.
Mạc Thanh Yên không có cách nào, đành nhỏ giọng nói.
"Cho con sờ meo meo (sờ ti) này, để mẹ đo nhiệt độ cho con nhé."
Angel có hơi không muốn, nhưng bé biết tính của mẹ mình ra sao, nếu như không nghe theo mẹ, mẹ sẽ mạnh tay với bé. Vì thế bé nhắm mắt lại, giơ cánh tay lên, sờ vào trong váy ngủ của cô.
Lệ Đình Tuyệt nhìn tay của bé sờ ngực cô, cổ họng khô nóng, ho nhẹ một tiếng, hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm.
Mặt Mạc Thanh Yên đỏ bừng, kéo chăn lên che lại, sau đó đo nhiệt độ cơ thể cho bé.
Trong vòng năm phút đồng hồ, Mạc Thanh Yên cảm thấy thật giày vò. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực ở phía sau sắp đốt cháy cô luôn rồi. Mạc Thanh Yên nhíu mày, không dám động đậy tí nào.
Nhìn Angel đang ngủ, muốn bỏ tay bé ra.