Mạc Thanh Yên bị lôi vào phía dưới vòi hoa sen, dòng nước nóng chảy xuống, quần áo của cô bị ướt hết rồi, dáng người cũng bị lộ hết ra.
Lệ Đình Tuyệt khóe môi nhếch lên nở một nụ cười xấu xa, kéo qua tay cô.
"Giúp anh tắm."
Mạc Thanh Yên như thể sắp tức đến ngất lịm đi, rõ ràng là cô đến bắt quả tang, tại sao lại không thấy Giản Vân Đóa, mà còn để bản thân bị kéo vào trong, tối nay cô chắc chắn chạy không thoát.
Hắn hôn từ cổ, vô cùng dịu dàng, hắn ôm cô rất chặt, rất chặt, nhắm mắt lại để cảm nhận sự chân thật từ cô.
Tâm trạng của anh đặt biệt tốt, anh đã ở trong phòng tắm vài tiếng đồng hồ, còn Mạc Thanh Yên được anh đối xử dịu dàng, cũng bị anh nuốt gọn rồi.
Sau cùng, anh mãn nguyện ôm cô về giường, Mạc Thanh Yên vốn dĩ muốn lập tức trở về phòng, nhưng cô quả thực không còn chút sức lực nữa rồi.