Lệ Đình Tuyệt vẫn nhìn về phía đối diện cho đến khi vũ hội kết thúc. Lam Dạ Bạch tiễn cô rời khỏi phòng khách, hắn giơ tay vuốt tóc Mạc Thanh Yên.
"Tiếu Yên, để người hầu đưa cô đi nghỉ ngơi nhé."
Mạc Thanh Yên khẽ gật đầu, có chút không thoải mái với động tác thân mật quá mức của hắn ta, nâng tay vuốt lại mái tóc dài, sau đó nói với người hầu đang đi ở phía sau: "Chúng ta đi thôi."
Lam Dạ Bạch nhìn cô rời khỏi, mỉm miệng cười.
Đêm nay được ở cùng một chỗ với Mạc Thanh Yên cảm thấy vô cùng vui vẻ. Hắn phát hiện, cô ấy không mang vẻ cao cao tại thượng của một nàng công chúa mà ngược lại rất gần gũi.
Tuy rằng bản thân rất bình thường, có thể là không xứng với cô, thế nhưng hắn sẽ thương cô yêu cô. Nghĩ vậy nên tâm tình hắn vô cùng tốt đi về phía cửa.
Lệ Đình Tuyệt chặn đường hắn, hắn cười gọi anh một tiếng.
"Anh họ, tối nay anh ở lại đây sao?"