Ngón tay Lệ Đình Tuyệt mơn trớn vùng bụng của cô, con ngươi anh hơi động.
Anh làm sao mà nỡ rời bỏ bọn nó? Chính là, chính là anh không muốn để cho cô xem bộ dạng hiện tại của mình. Anh bèn ôm cô vào lòng, sau lần rời đi đó, đây là lần đầu tiên anh ôm cô.
Mạc Thanh Yên kích động đến nỗi rơi nước mắt, cô ngồi ở trên người anh. Anh cũng không đẩy ra, hai người cứ ôm chặt nhau như vậy.
Nếu có thể, anh thật sự rất muốn được tiếp tục như vậy.
Mạc Thanh Yên dựa vào vai anh, cười ra nước mắt.
"Ưm . . . . . Tuyệt, anh không biết đâu lúc anh nói muốn ly hôn với em, em đã sợ hãi đến nhường nào."
Bàn tay nhỏ của cô ôm chặt lấy tấm lưng to rộng của anh, trên khuôn mặt nhỏ của cô nồng đượm tươi cười.
"Về sau, không được nói những câu như vậy nữa, được không? Đừng dọa em sợ."