Buổi tối, Lệ Đình Tuyệt mang theo mấy đứa nhỏ trở về, trong nhà trở nên vô cùng náo nhiệt.
Angela là vui vẻ nhất, bởi vì ba và mẹ làm hoà lại rồi, như vậy mới tốt chứ.
Cô bé vừa đi đến cửa liền chạy vào bên trong: "Mẹ Tiểu Yên, mẹ Tiểu Yên, tụi con về rồi."
Cô bé kích động như vậy, nhưng lại nhìn thấy hai người phụ nữ đang ngồi trước tivi vừa chơi game vừa ăn vặt. Cô bé nghi hoặc quay đầu lại nhìn ba mình.
"Tiểu Tuyệt, ba nhìn mẹ Tiểu Yên kìa, có tiểu bảo bảo rồi mà vẫn không hiểu chuyện như vậy."
Chơi game nhiều sẽ có hại cho mắt, hơn nữa hình như cô cũng chơi được vài tiếng đồng hồ rồi, lúc này lại chơi thật vui vẻ với dì Thiển.
Nghe thấy tiếng cô bé, cũng chỉ trả lời một câu.
"Ừm…"
Cô bé thất vọng, mà Lệ Đình Tuyệt cũng nhíu mi, biết rằng cô rất vui, hồi phục lại như ban đầu với Trần Bang Thiển.
Dương Quang cười tà một cái: "Mẹ và dì Thiển rất thích chơi game, không chơi cả hai, ba tiếng đồng hồ thì vẫn chưa xong đâu."