Tất cả những người ở đó đều âm thầm lau mồ hôi lạnh, đại thiếu gia này của Lệ gia, là người không thể chọc vào. Chọc vào người của hắn cũng không có kết cục tốt đẹp.
Người ban nãy giúp Lệ Dạ Kiêu lên tiếng đều là người hắn lôi kéo. Lúc này thấy tình hình như vậy, đều tự cấu đùi mình một cái. Cảnh cáo bản thân đã đi đến nước này rồi thì không còn khả năng quay đầu lại nữa.
Lệ Dạ Kiêu nhìn bộ dạng chắc chắn của anh, trong lòng cũng có nghi vấn, tưởng chừng như hắn là Lệ Đình Tuyệt thật vậy.
Nhưng, hồi tưởng lại tất cả mọi việc, nhất là đoạn ghi âm, hắn có thể khẳng định người này không phải là Lệ Đình Tuyệt thật. Hiện tại chỉ còn cách xét nghiệm mới biết được, hắn phải đánh cược một phen.
Bởi vì hiện tại thứ mà Lệ Đình Tuyệt am hiểu nhất chính là ngụy trang, hiện tại anh nhất định cũng đang ngụy trang.
Hắn cắn răng, cố gắng để bản thân không bị anh lừa. Vì thế giương mắt lên tự tin nói.