Hai mắt Lệ Đình Tuyệt thoáng chốc sáng lên, hắn thế nhưng không nghĩ đến, Bối Thiến này lại có gan dám giết Tiểu Yên.
Hắn xoay người bỏ đi, tên nam nhân đằng sau kinh hô lên:
"Ám Dạ Đế, xin hãy tha cho người nhà tôi".
Lệ Đình Tuyệt bước đến cửa, quay đầu lại, "Giao hắn cho cảnh sát".
Dù sao hắn cũng là kẻ tấn công, giao hắn cho cảnh sát là cách tốt nhất.
Dạ Trạch Vũ gật nhẹ đầu, nhắc nhở hắn một câu.
"Đừng quá nóng vội, dù sao sau cô ấy còn có hoàng thất".
Sợ hắn làm sự việc trở nên quá nghiêm trọng, đối với hắn sẽ bất lợi. Vốn dĩ hắn đã muốn lui về rồi, nếu sự việc lần này trở nên quá nghiêm trọng, có khả năng sẽ không thể thoát thân được nữa.
Sắc mặt Lệ Đình Tuyệt lạnh lùng, hắn thật sự là đã đối xử quá tốt với hai mẹ con đó rồi, mới để bọn họ làm như vậy với Tiểu Yên. Hắn lái xe chạy đến hoàng cung, bảo vệ trước cửa muốn đi thông báo, hắn lại trực tiếp một quyền đánh gục.
"Tôi muốn gặp Bối Thiến, cút ra".