Cậu nói như vậy, nhưng cậu ấy thì sao, có thể buông bỏ không?
Mà Lăng Tử Mạt nghe không hiểu cậu nói gì. Cô lý giải là cậu không thích mình.
Ánh mắt Lăng Tử Mạt tối sầm lại, ánh mắt dời khỏi người cậu, cô biết rồi cũng không được sao?
Dục ôm vai cô, híp mắt cười với cô.
"Vợ à, hôm nay không phải em có vai diễn sao? Anh đưa em đến phim trường nhé."
Dục hiểu lời nói của Hàn, nhưng cậu không muốn để Đường Đường đau lòng.
Lăng Tử Mạt khẽ gật đầu, sau đó nhìn cậu.
"Mọi người chăm sóc anh ấy nhé, em thấy cảm xúc của anh ấy không tốt lắm, em đi trước đây."
Cô quay người bước về phía thang máy, tiếng giày cao gót dẫm trên sàn nhà tạo thành từng âm thanh đều đều.
An An nhìn cô rời đi, sau đó mở miệng nói.
"Anh cả, nếu Sơ Tâm đã vào phòng ICU, vậy chúng ta về nhà đi."
Cô nhìn thấy cảm xúc của Lệ Cảnh Hàn không tốt lắm, đôi mắt ngày càng xám lại, khiến cho người khác sợ hãi.