Thường ngày cô rất to gan, nhưng mà chỉ có ban đêm, hơn nữa đèn đều tắt mới thực sự khủng bố.
Cô cảm thấy may mắn vì đêm nay có anh ngủ chung, nếu không có lẽ cô không dám ngủ mất.
Sau này cô không bao giờ đi xem phim kinh dị nữa. Tên xấu xa Lệ Cảnh Hàn này, anh thật là biết chọn phim. Mà chính mình cũng đáng chết, thế mà lại hẹn anh buổi tối cùng xem phim.
Có lẽ thời gian này cô cũng không dám ngủ một mình, cô nhất định phải ăn vạ anh.
Lệ Cảnh Hàn nghe tiếng la của cô, cùng với dáng vẻ run rẩy kia, anh nhíu mày, nhát gan như thế sao?
Vì thể chỉ có thể ôm cô vào ngực:
"Sợ thì có thể không xem nữa."
Loại tình huống này đúng là tự tìm khổ, cho nên anh hỏi ý kiến cô.
Lâm Sơ Tâm lại lắc đầu:
"Anh ôm em em sẽ không sợ. Em muốn xem hết, nếu không sẽ càng sợ hơn."
Cô biết phim kinh dị đều có chung một kết cục, sẽ nói rõ ngọn nguồn phát sinh mọi chuyện.