Đôi môi mỏng của anh khẽ cong lên, sau đó dắt tay cô đi xuống cầu thang.
Hai mắt An An nhìn chằm chằm vào bàn tay anh đang nắm tay cô, phát hiện tay trái của anh nắm lấy tay phải của cô, mà trên ngón út của hai người đều đeo nhẫn, liếc mắt một cái là có thể nhận ra là nhẫn tình nhân.
Cô cười vui vẻ, đôi mắt cong cong như trăng non, hai lúm đồng tiền trên khóe miệng xuất hiện, thanh lệ như hoa bách hợp.
Ánh mắt Lệ Nhất Phàm vẫn dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của cô. Nhìn thấy nụ cười của cô, ý cười trên khóe miệng anh càng sâu hơn.
Anh thích nhìn cô cười. Khi cô cười rộ lên, cả thế giới dường như đều mất đi màu sắc.
"Nhất Phàm, em có việc tìm anh."
Lãnh Tư Nhan đứng cách đó không xa. Hôm nay cô ta mặc một bộ váy công chúa đỏ rực, tóc uốn xoăn, mang hoa tai trân châu, khí chất hơi cổ xưa.
Chỉ là ánh mắt cô ta quá tối tăm lạnh lẽo, đặc biệt là lúc nhìn về phía Lệ Cảnh Tranh, giống như chìm trong mực.