Lệ Nhất Phàm một tay đút túi, một tay khác cầm di động, nghe được lời cô nói, ánh mắt hơi chững lại.
Sao cô lại có thể nghĩ như vậy? Chẳng lẽ nguyên nhân là do vừa nãy anh đột nhiên rời đi?
Thì ra cô cũng sẽ nghĩ nhiều như vậy, cô không còn là cô bé hoàn toàn tin tưởng anh như ngày trước nữa.
Đây khả năng là đặc điểm của thẳng nam, cho rằng con gái đều luôn không thay đổi. Dáng vẻ vốn có của cô là gì? Dáng vẻ của cô mà anh luôn cho rằng là gì?
An An không chớp đôi mắt to nhìn anh, đang chờ đáp án của anh.
Loại cảm giác này rất khó chịu. Rõ ràng cảm thấy anh thích mình, nhưng có thời điểm dường như lại không thích. Cô thật sự không nhìn thấu anh.
Lệ Nhất Phàm bước qua, rút bàn tay to đang đút trong túi quần ra, giữ chặt gáy cô, hôn lên đôi môi hồng nhỏ nhắn của cô.
Anh hôn rất dùng sức, muốn để cô nhớ kỹ, nhớ kỹ cảm giác anh hôn cô.