An An nghe lời của cô, chuyển ánh mắt về phía Lệ Nhất Phàm, cậu cười nói.
''Nếu em sợ hãi, anh có thể ở trong này cùng em.''
Vẻ mặt của cậu vân đạm phong khinh, nhưng nét thoáng cười trên mặt cậu, lại có chút xấu xa. An An lập tức nghĩ tới hình ảnh trên giường nào đấy, khuôn mặt nhỏ của cô liền đỏ lên.
''Không cần, không cần, em không sợ hãi.''
Biết cậu ở phía đối diện, như vậy nếu thật sự sợ hãi lại đi tìm cậu cũng được.
Lăng Tử Mạt nhìn đồ trong phòng: ''An An, tớ tới để nói cho cậu biết, mỗi một thứ ở đây đều là anh tớ đặc biệt phân phó người đi mua, cậu hẳn là sẽ rất quen thuộc, giống như ở nhà cậu vậy...''
Nói xong cô chớp chớp mắt với An An, An An đột nhiên mới phát hiện, Nhất Phàm thật sự rất cẩn thận, ga giường là màu cô thích, gối ôm cũng vậy. Có thể nghe cả đồ dùng trong phòng tắm cũng là loại mà cô thích?
Những thứ này làm sao mà cậu biết được? Chẳng lẽ là anh cả anh hai nói cho cậu sao?