"Anh phải nói với em một lần nữa." Đích Hạ Phong cầm chiếc cốc trên tay và nhẹ nhàng uống một ngụm trà. Rồi một nụ cười xấu xa xuất hiện tiếp tục: "Có vấn đề gì xảy ra với tiêu đề của bài viết anh ư? Những người không cảm nhận được thì sẽ nói như vậy? "
"..."
Thỏ trắng nghĩ rằng mình chỉ muốn ngồi xổm, và có lúc cảm thấy hơi xấu hổ.
"Tại sao cậu lại quay trở lại Thành phố Z?" Trịnh Thành Tử trả lại điện thoại trong tay cho Đích Hạ Phong. Cậu nhìn Đích Hạ Phong với một chút nghi ngờ trong mắt. "Khi tớ gặp cậu lần trước đây thì cậu nói không có ý định rằng sẽ quay về mà tìm việc ở thành phố N. Ở bên đó không có một công việc tốt ư? "
"Ha ha ha, tất nhiên, bởi vì tớ thực sự yêu cậu." Đích Hạ Phong đưa ra một cái nhìn quyến rũ về Trịnh Thành Tử: "Cậu ở đâu thì tớ ở đấy? Hai chúng ta đã học với nhau rất nhiều năm, chẳng phải chúng ta nên ở chung với nhau một thành phố là hay hơn ư? "