William Phỉ Nhi mỉm cười không nói gì.
"Sophie à, bà nói xem tôi nói có đúng hay không?" Edward đưa mắt nhìn sang bà Sophie.
"Đúng thế. Austin rất tốt."
Bà Sophie mỉm cười, Edward công khai hỏi bà, bà không thể không phụ họa, chẳng qua đây cũng là sự thật, xét trên phương diện trả giá và quan tâm đến Phỉ Nhi, Austin quả thật hơn Lôi Liệt rất nhiều.
"Cha à, cha nói những chuyện này làm gì?" Austin trợn mắt nhìn Edward, sau đó hưng phấn nói với William Phỉ Nhi: "Phỉ Nhi, bác gái nói cho em biết chưa? Cha anh đã đồng ý cho chúng ta kết hôn."
"Mẹ tôi đã nói rồi." William Phỉ Nhi liếc thoáng qua Edward, ý tứ sâu xa nói: "Không nghĩ đến bác trai lại đồng ý, thật đúng là ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi."
William Phỉ Nhi nghĩ mãi mà không ra, Edward rõ ràng biết đứa nhỏ này không phải là của Austin, vì sao ông ta lại thoải mái đồng ý để cho bọn họ kết hôn?
Ông ta nhất định có âm mưu.