William Phỉ Nhi theo Austin đến thăm bà Sophie, trên đường đi cô thấp thỏm không yên nói: "Không biết vết thương của mẹ sao rồi."
"Ba anh nói vết thương của bác gái trong ngày hôm đó đã được xử lý tốt, không có di chứng gì, em không cần lo lắng." Austin an ủi.
"Vậy cũng tốt..." William Phỉ Nhi thở phào nhẹ nhõm, lại dò xét hỏi: "Chuyện đó, không biết bao giờ thì Lôi Liệt sẽ được thả."
"Hôm nay nữ hoàng đã công bố trong hội nghị chính trị là ba anh sẽ ủng hộ bà trong chuyện liên nhiệm, cha anh đã bắt đầu chuẩn bị, đợi mọi thứ gần xong thì chúng ta có thể yêu cầu thả Lôi Liệt."
Austin mỉm cười nhìn cô, anh ta không hề để tâm việc vô nghĩ đến Lôi Liệt vào lúc này mà còn rất phóng khoáng.
"Vậy thì tốt rồi." William Phỉ Nhi nói: "Chuyện chuẩn bị rất nhanh đúng không!?"
"Nhanh thì một tháng chậm thì ba tháng." Austin trả lời: "Tình hình cụ thể còn phải phân tích cụ thể."