"Thủ trưởng Dương, có phải chú biết điều gì đó phải không? Là ai muốn hãm hại ba cháu vậy?"
"Không có không có, tôi sao mà biết được chuyện đó chứ, tôi chỉ giống cậu thôi, tin vào nhân cách của ba cậu, cho nên cảm thấy có người hãm hại ông ấy. Được rồi, tôi tắt máy đâu, cậu mau về nước đi, vụ án của ba cậu tôi không giúp được gì cả, nhưng nếu cậu muốn tìm hiểu thông tin có liên quan thì có thể hỏi tôi. Chỉ cần không vi phạm quy định thì tôi sẽ biết gì nói nấy."
"Cảm ơn chú."
…
Tắt điện thoại, tâm trạng của Lôi Liệt vô cùng nặng nề, anh ấy cảm thấy rất áy náy, ba xảy ra chuyện lớn như thế mà anh ấy lại vui chơi vui vẻ, không hề làm gì cho ba mình cảm, thực sự là đứa con vô dụng.
"Lôi Liệt, có phải chú Lôi đã xảy ra chuyện gì rồi phải không?"