"Như vậy cũng tốt, cách gần nhau, hai bên đều có thể chăm sóc được. "
Lam Thiên Vũ nhận ra được được William Phỉ Nhi có phần tâm sự nặng nề, hơn nữa cái thời khắc quan trọng như hôm nay, Lôi Liệt đáng lẽ không có lý do không có ở đây, kết quả là cô mượn cớ rời đi, "Túi xách của em ở chỗ mẹ, em qua đó lấy một cái, chị và Kiều Tinh trò chuyện."
"Được."
. . .
Lam Thiên Vũ tìm được Lãnh Nhược Băng và Lôi Chấn Đình ở bên trong hoa viên, Lôi Chấn Đình đang nói chuyện điện thoại, sắc mặt tái xanh, chau mày, nắm tay cũng nắm lại, Lãnh Nhược Băng cũng mang vẻ mặt nghiêm túc.
Nghe lén người khác nói chuyện điện thoại là chuyện rất bất lịch sự, mặc dù là người thân của mình, Lam Thiên Vũ không đi qua, chờ bọn họ nói chuyện xong mới đi qua.
"Cái thằng ngốc Lôi Liệt này, chuyện kết hôn là chính nó đề ra, hiện tại lại ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ, sao nó có thể làm loại chuyện khốn nạn như vậy chứ?" Lôi Chấn Đình tức giận gầm thét.