"Tổng giám đốc Tần thì sao?"
"Tổng giám đốc Tần không sao, ông ấy đã phái luật sư đến nộp tiền bảo lãnh cho cô Dạ, còn ông ấy thì chạy đến bệnh viện."
"Được."
. . .
Cúp điện thoại, Lôi Chấn Đình giải hai tên bắt cóc trong tay cấp dưới đến cục cảnh sát, đích thân lái xe đưa Thiên Dực vào bệnh viện, trên đường đi, ông ta đã liên lạc với Tần Tường: "Tổng giám đốc Tần, người tôi đã cứu ra rồi, bây giờ ông có thể giải quyết kẻ theo dõi ở bệnh viện rồi."
"Hiểu rồi." Tần Tường vừa vào bệnh viện đã điều tra ghi chép theo dõi tìm được kẻ khả nghi, chỉ còn chờ Tiểu Thiên Dực được cứu ra ngoài thì ông ấy có thể triển khai hành động.
Hiện tại nhận được tin tức, ông ấy lập tức bảo cấp dưới đi làm việc, sau nửa tiếng đã giải quyết sạch sẽ những kẻ theo dõi, trực tiếp giải chúng đến cục cảnh sát, sau đó bao toàn bộ bệnh viện, toàn lực phục vụ cho người nhà họ Dạ, không cho phép bất kỳ người nào không có phận sự được lẽn vào trong.