"Ha ha, đừng khách sao, chỉ cần sau này anh đừng đâm tôi là được." Dạ Diễm cười nhẹ nhõm, "Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, anh nhanh đi tìm Barker đi, tôi còn có việc khác phải xử lý, đi trước nhé."
"Ừm, tôi lập tức ra ngoài tìm anh ta." Bá tước Louis gật đầu, "Chuyện đối phó với Ôn Hải, tôi sẽ dốc hết sức ứng phó, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp anh giành lại gia sản."
"Chỉ sợ chuyện này không phải do Ôn Hải làm." Dạ Diễm cau mày, như có điều suy nghĩ nói, "Theo hiểu biết của tôi về Ôn Hải, ông ta chắc chắn sẽ không làm chuyện kém thông minh như vậy, làm như vậy chẳng có chút lợi lộc nào cho ông ta."
"Sao anh biết?" Bá tước Louis kinh ngạc nói, "Không phải vừa rồi anh đã nói sao? Làm như thế, tôi và Barker sẽ không còn quan tâm đến chuyện hợp tác nữa, ông ta sẽ bớt được hai đối thủ."