"Thì ra là vì vậy ông mới bắt đầu đối phó Dạ Diễm?" Tiêu Hàn kinh ngạc nhìn Ôn Hải: "Vậy sao ông không thử nghĩ trước đây Dạ Diễm cũng từng giúp tôi? Nếu như không có anh ta thì sao công ty mới của tôi có thể đứng vững?"
"Chuyện đó không phải là giúp con, cậu ta chỉ lợi dụng con để kiếm tiền mà thôi, đó là một cách hợp tác làm ăn." Ôn Hải tức giận nói: "Nếu như cậu ta thật sự giúp con, xem con là anh em thì cũng đã không giành người phụ nữ của con, còn đối đầu với con khắp nơi, cậu ta giống với cha của cậu ta, đều hèn hạ vô sỉ, tiểu nhân âm hiểm giảo hoạt, lúc trước Dạ Nhiên lừa gạt lấy lòng mẹ con, bây giờ Dạ Diễm cướp đi người phụ nữ của con, sao ta có thể để cậu ta làm được? Ta nhất định phải vì con làm chuyện này."
"Ông đúng là điên.." Tiêu Hàn tức đến nỗi không nói được gì: "Nhưng mà chuyện riêng của bọn tôi thì có liên quan gì đến hận thù đời trước, chúng tôi thậm chí còn không biết đời trước có ân oán, làm gì nghĩ phức tạp như ông?"