Nói đến đây, tâm trạng Tần Vi Nhi càng trở nên kích động, "Chuyện của đám người Dạ Diễm vốn không có quan hệ với mẹ tôi, thế nhưng lại liên lụy mẹ tôi chết thảm, chuyện lần này đứa nhỏ trong bụng tôi có gì sai? Vì sao lại giết nó? Vì sao????"
"Thật xin lỗi, Vi Nhi."
"Bây giờ nghĩ lại, quả nhiên là báo ứng." Tần Vi Nhi khóc đến run người ------
"Lúc trước tôi nghĩ cách hại chết đứa bé trong bụng Hi Á, nhưng con bé vì tấm lòng lương thiện, tránh được một kiếp kia, còn tôi thì sao? Bởi tôi đã làm rất nhiều điều sai, ông trời trừng phạt tôi, nên tôi phải gặp báo ứng, đứa con trong bụng cũng chết đi. Còn có cha tôi, đang êm đẹp lại ngã cầu thang, bị thương thành như vậy. . . . . ."
Tần Vi Nhi càng khóc càng đau lòng, cảm xúc vô cùng tồi tệ.
Hàn Tú Thành nóng nảy, không biết nên nói thế nào với cô ta.