"Anh nói đúng, chỉ cần tiếp cận được bọn họ, mới có thể tra được manh mối có ích. Huống hồ em tra được Hàn Tú Thành và Tần Vi Nhi cũng tham gia tiệc tối kia. Đến lúc đó có lẽ thật sự sẽ tìm được một ít dấu vết để lại."
"Vậy kiên nhẫn chờ đi."
"Được rồi, anh trước cứ ở với bạn gái đi. Em không quấy rầy nữa. Khi nào có rảnh thì dẫn tới cho mọi người gặp, nói thế nào cũng là chị dâu tương lai của em."
"Chuyện này nói sau, tiệc tối ngày kia anh đi cùng em, bảo vệ cho em."
"Ha ha, được. Đúng rồi, nhớ gọi cho mẹ."
"Đã biết."
. . . . . .
Cúp điện thoại, trong lòng Lam Thiên Vũ nửa lo nửa vui.
Lo là vốn tưởng Ôn Hải là cứu tinh thì ra lại là kẻ thù. Nếu kẻ đứng sau Hàn Tú Thành thật sự là ông ta, vậy phần thắng trận đấu này sẽ ngày càng nhỏ. Ôn Hải mưu tính sâu xa, còn khó đối phó hơn cả Hàn Tú Thành.