"Có lẽ ông sẽ cho rằng, bây giờ cháu đang giả vờ, nhắc lại những chuyện cũ này cũng không có gì hay, nhưng mà cháu muốn nói cho ông biết, hai năm trước hay hai năm sau, Dạ Diễm vẫn không hề thay đổi, anh ấy và Cung Vũ Dao có tình cảm phức tạp, còn cả tính cách kích động của anh ấy nữa, vẫn không hề thay đổi chút nào. Trong hoàn cảnh như vậy, cháu không thể nào quên hết mọi chuyện mà ở bên anh ấy, cháu sợ bi kịch trước kia lại lặp lại, cháu sợ Thiên Dực sẽ trở thành người bị hại..."
Nói đến đây, cảm xúc của Lam Thiên Vũ bỗng trở nên hơi kích động: "Hơn nữa, bây giờ cháu cũng không còn như xưa, từ trước đến giờ ngoài gương mặt xinh đẹp ra thì cháu không có bất kỳ ưu thế nào, bây giờ ngay cả ưu thế duy nhất cũng đã mất, cháu không xứng với Dạ Diễm, tình cảm của bọn cháu lại càng mong manh hơn, không chịu nổi bất kỳ tổn thương nào, cháu không còn lòng tin với anh ấy nữa."