Sau khi lên máy bay, Lam Thiên Vũ mượn cớ không khỏe, trực tiếp đi đến khoang đặc biệt nghỉ ngơi, thật ra cô muốn một mình yên tĩnh một chút, cuối cùng cũng đã rời khỏi Dạ Diễm rồi, nhưng cô lại không hề cảm thấy nhẹ nhõm như mong chờ, ngược lại còn thấy lo lắng hơn, giống như cô đã làm gì đó sai rồi, sai rất sai...
Càng nghĩ cô càng thấy đau đầu, cô nằm lì trên giường vùi mặt vào trong gối, trong lòng tự nói với chính mình: "Lam Thiên Vũ, mày không sai, mày không hề sai, rời khỏi Dạ Diễm là đúng, từ lúc vừa bắt đầu giữa hai người đã là một sai lầm, anh ta chỉ làm tổn thương và dày vò mày, nếu cứ tiếp tục ở lại bên cạnh anh ta, mày chỉ càng thêm đau khổ mà thôi..."
**
Máy bay cuối cùng cũng cất cánh, Tiêu Hàn cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần về nước thì Thiên Vũ sẽ là của anh ta rồi, Dạ Diễm cũng không thể cướp cô khỏi anh ta.