"Những điều này tôi đều hiểu rõ." Trong mắt Dạ Diễm lại không hề lo lắng, ngược lại còn rất thản nhiên: "Tôi đã nghĩ ra cách giải quyết, nhưng mọi người đều không muốn ở lại đây, muốn quay lại Cảng Đô nên đành quay về thôi, coi như thỏa mãn nguyện vọng của mọi người."
"Được." Tiêu Hàn gật đầu: "Tôi hiểu rồi, đợi lát nữa tôi sẽ đi làm chuyện này."
"Cám ơn cậu trước nhé." Dạ Diễm thành khẩn cảm ơn.
"Bỏ đi, anh vừa nãy đã nói rồi mà, là tôi nợ anh." Tiêu Hàn cười đắng chát: "Thực ra anh không cần mở lời tôi cũng sẽ giúp anh, không phải để giúp anh mà là giúp Thiên Vũ."
"Đừng có lưu luyến vợ tôi mãi thế." Dạ Diễm nghiêm túc cảnh báo: "Hãy trân trọng Hi Á, cô ấy là một cô gái tốt."
"Ha ha…" Tiêu Hàn cười xòa: "Tôi biết rồi, tôi đi trước đây, có tin tức gì sẽ báo lại cho anh."
"Ok!"
…