"Vâng!" Cấp dưới lập tức xử lý.
. . .
Lam Thiên Vũ sau khi rời đi, nửa đường lập tức gọi cho Lôi Liệt, chẳng lâu sau anh đã lên xe cô.
"Anh chạy đi đâu vậy? Em tìm anh khắp nơi, còn tưởng anh bị đám con gái đó làm cho váng đầu rồi chứ?" Lam Thiên Vũ lườm anh một cái.
"Sao anh dám quên nhiệm vụ của mình chứ." Lôi Liệt lấy một chiếc USB từ trong túi ra, "Vừa rồi chạy tới phòng của Ôn Hải, lấy được phần tài liệu này từ máy tính của ông ta, không biết có phải thứ chúng ta cần không."
"Tốt quá!" Lam Thiên Vũ mừng như điên: "Nếu thật là danh sách bằng chứng ông ta tham ô, vậy chúng ta có thể hạ bệ ông ta rồi."
"Sợ không đơn giản như vậy." Lôi Liệt lắc đầu. "Chỗ tài liệu này bị mã hóa rất cẩn thận, muốn mở ra còn phải tốn ít công sức. Hơn nữa nhìn tình hình thực tế bây giờ, chúng ta vẫn chưa xác định được đây có phải thứ cần tìm hay không."