Tiêu Hàn lờ mờ phát hiện không thích hợp nhưng Dạ Diễm hiện tại đang kích động, còn chưa kịp giải thích, Dạ Diễm đã một cước đá anh ta ngã trên mặt đất sau đó tiếp tục đánh anh ta.
"Đừng đánh . . . " Tần Hi Á cuống quýt khuyên giải nhưng không hề có tác dụng, dưới tình huống cấp bách, cô vội nhào lên người Tiêu Hàn.
"Tránh ra ! ! !" Dạ Diễm không muốn đánh phụ nữ, dừng lại hành động.
"Anh đánh tôi cũng được. Đừng đánh anh ấy." Tần Hi Á che chở Tiêu Hàn, không chịu tránh ra.
"Hi Á, sao em lại tự hạ mình đến vậy ? Tiêu Hàn đối với em như thế, em còn che chở anh ta ???" Tần Vi Nhi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, mắng xong Tần Hi Á lại chỉ vào Lam Thiên Vũ : "Lam Thiên Vũ ! Đồ tiện nhân, quyến rũ Dạ Diễm xong lại còn câu dẫn cả Tiêu Hàn. Cô đúng là không biết xấu hổ."
"Tôi không. . . " Lam Thiên Vũ hoảng sợ lắc đầu, khổ sở nhìn Dạ Diễm, rất muốn giải thích với Dạ Diễm gì đó nhưng vì tác dụng của thuốc, cô ngay cả sức lực nói chuyện cũng không có.