Nghe xong câu này Ôn Hải không khỏi xúc động, từ khi Tiêu Hàn biết mối quan hệ thực sự của họ tới nay thì chưa từng nói với ông ta như vậy, Tiêu Hàn đã cố tình bay khứ hồi về luôn cũng có thể nhận ra anh ta thực sự quan tâm ông ta.
Đây là chuyện duy nhất mà ông ta cảm thấy đáng vui mừng.
Nghĩ vậy Ôn Hải cong môi lên mỉm cười: "Con còn quan tâm tới ta, ta đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi."
"Trời ơi…" Trừ thở dài ra Tiêu Hàn thực sự không còn biết nói gì nữa, anh ta không thể nói mấy lời nổi da gà, những lời để khuyên Ôn Hải thì đều đã khuyên hết rồi, nói tới Dạ Diễm thì ông ta lại cáu, anh ta cảm giác cha con họ không thể nào giao lưu được.
Trầm tư một lát Ôn Hải đột nhiên thay đổi thái độ: "Dạ Diễm có thể thông báo cho con chứng tỏ nó vẫn coi con là anh em, dù ta đã xảy ra chuyện nó cũng không làm khó con."
Tiêu Hàn ngước nhìn ông ta: "Ông tin ư?"