Nghĩ vậy lửa giận trong lòng Tần Tường dần dần lắng dịu, hình như ông ta đã hiểu được suy nghĩ của Dạ Diễm, bừng tỉnh gật đầu: "Đúng, nhất định là Dạ Diễm không muốn để Ôn Hải chết một cách dễ dàng, cậu ta muốn giữ lại mạng của Ôn Hải sau đó từ từ tra tấn ông ta."
Nghe thấy vậy Lam Thiên Vũ nhíu chặt mày lại, cô có thể hiểu được sự hận thù sâu sắc của Tần Tường với Ôn Hải, nhưng một người đã làm mẹ như cô thì tâm lý luôn mềm yếu không muốn vương một chút hận thù nào cả.
Nhưng cô cũng không muốn khuyên Tần Tường nữa bởi cô biết có khuyên cũng không khuyên được, bởi vì thù hận còn dễ ghi nhớ hơn cả tình yêu, oán hận của Tần Tường đối với Ôn Hải không thể xóa nhòa chỉ bằng vài ba câu nói được, cô có nói nữa cũng vô dụng thôi.
-----