"Cơ Đức, đến đây và giúp di chuyển những đạn pháo này đến lều ở phía tây của trại."
Al Mikania đang đứng trên một bậc cao điều hàn. Khi thấy Cơ Đức đi ngang qua, cô nhanh chóng ngăn anh ta lại: "Những chiếc đạn pháo này rất nặng, cẩn thận khiêng đó."
"Chuyện nhỏ."
Cơ Đức gật đầu và đồng ý, rồi bước đến đống đạn pháo, cũng không thấy anh ta di chuyển, đạn pháo đều bị nhấc lên khỏi mặt đất, rồi dưới sự kiểm soát của Cơ Đức, đi theo anh ta từ từ về phía tây của trại.
Thật lạ là, Al Mikania tính tình khá an tĩnh, mọi người vì thế nên cũng không bao giờ nổi giận với cô ấy, bình thường Cơ Đức ngoài đối với Hạ Nặc ngoan đạo, đối với ai cũng hung hăng, nhưng riêng đối với Al Mikania rất phục tùng, thậm chí đến mức cái gì cũng nghe.
"Di chuyển xong rồi a."
Cũng chỉ khoảng ba phút, những chiếc đạn pháo chất thành đống đã được chuyển đi hết. Cơ Đức vẻ mặt thoải mái vòng trở lại, mỉm cười và hỏi: "Al Mikania, cần ta giúp gì nữa không?"