"Nước?" Các quan chức ngoại giao có mặt ở đây điều hiểu tiếng Nhật, nên rõ ràng biết Thủy Dã Không nói gì.
Đại não của những nhà chính trị tinh anh nhanh chóng chuyện động, Sương Đảo Thanh Mỹ cũng nheo mắt lại, nếu như khối thạch này trở thành đất nước, thì tình hình không tệ lắm.
Ít nhất là không có sự phân chia lãnh thổ trực tiếp nào, còn về phần Địa Bạo Thiên Tinh ban đầu nó được làm từ đất Tokyo và vật liệu xây dựng – loại chuyện này có quan trọng hay không, vì dù sao sau khi xây lại thì triệt sản vẫn là tốt hơn.
"Xin hãy ngồi xuống."
Thủy Dã Không giơ lòng bàn tay về phía trước, ở dưới mặt đất từng cây mây cây leo một biến thành những cái ghế.
Mọi thứ giống như một sự mô tả tuyệt vời về một cô bé đi lạc vào khu rừng bí mật, ngoại trừ việc Thủy Dã Không không phải là một con yêu tinh rừng dễ thương, mà hắn là một sự uy hiếp, một đại ma vương nguy hiểm.