Nỗi sợ hãi đến.
Một nỗi sợ hãi cực lớn lan tỏa ở khắp trong phòng, lông tóc trên người tất cả bọn họ đều dựng đứng dậy, chuẩn bị tâm lý thật tốt để Thần Nguyên Phi Tường không kinh hoảng, Olivia thậm chí còn bị kích thích nhiều hơn.
Ngay cả khi những người bình thường không sợ hãi bởi ảo ảnh, thì vẻ ngoài vô diện nhân này cũng đủ gây ra nỗi sợ hãi.
""
Vô Diện Nhân cao gầy đè một tay xuống đầu của Thần Nguyên Phi Tường, và tay kia cũng được đặt lên trên trán của Olivia.
Nó giống như một cây cầu truyền đạt thể xác và tâm hồn của hai người họ.
"A!"
Thần Nguyên Phi Tường gầm lên đau đớn, linh hồn trên bề mặt cơ thể đang dần bị kéo ra, như thể bị lột da, mà như vậy có lột ra da thì cũng không có máy thịt, chỉ có màu xanh tím mờ, nhưng tiếng gầm đột ngột dừng lại trong vòng nửa giây.
Vô Diện Nhân đã lôi linh hồn của Thần Nguyên Phi Tường, linh hồn màu xanh tím có hình dạng của Thần Nguyên Phi Tường.