"Quá điên cuồng!"
Chàng nhân viên khảo nghiệm đẹp trai đưa tay chỉnh lại áo gió của mình, cứ nghĩ đến mấy bữa điên cuồng trong trạm gần đây, anh cảm giác hông vẫn còn đau âm ỉ.
Anh chỉ mới hai mươi ba tuổi mà thôi, đã bao giờ trải qua "phong ba bão táp" kiểu đó đâu, còn là cả một nhóm nữ đấy! Bọn họ đều là dân có nghề ngoài ba mươi tuổi, mần nhau gần hơn một tuần, đúng là quá mức điên cuồng.
Nếu anh không thừa dịp phải về chỗ công tác để trốn đi, chỉ sợ đã bị ăn đến mức cả xương cũng chẳng còn.
Đứng trong trời tuyết âm độ, nhìn khung cảnh tuyết rơi trắng xóa đầy cô đơn khiến trong lòng anh thư thái đến lạ, khoảng trời mênh mông thế này mới là ý nghĩa của khảo nghiệm Nam Cực,
"Sao rồi cưng, thấy rõ sức hút của mình với phụ nữ lớn đến mức nào chưa?"
"Lúc đi học đã thấy rồi, ai mà ngờ đến Nam Cực cũng chẳng thoát được cơ chứ." Anh đẹp trai nói bằng giọng vô cùng mệt mỏi, trông chẳng vui vẻ gì cho cam.