"Ùng ục."
Dưới mặt biển phẳng lặng nổi lên bong bóng, Phác Phiêu Nhạc đạp sóng bay ra.
Anh giống như chim non mới nở, tò mò xem thế giới này, dựa vào hiểu biết của bản thân, bờ biển này có vẻ cũng không khác đảo Đam La là mấy, đều có cát, cây cối, bầu trời giống nhau, không biến thành biển xanh cây dừa giống ảnh của đảo Hawaii.
Điều duy nhất giúp xác định rằng anh không rời đi quá xa, anh và Xà Cơ đang có cách liên lạc đặc biệt, thần bí không thể nói, dù là có cách nhau bao xa thì vẫn có thể xác định vị trí đối phương, như nam châm hút lấy nhau.
Dựa vào mối quan hệ đặc biệt hơn cả huyết thống này, Phác Phiêu Nhạc mới dám to gan ra ngoài tập kích mà không sợ bị lạc ở biển, nếu không chắc chắn anh có thể lạc từ đại dương này sang đại dương khác, lên bờ nửa ngày sau còn không biết mình là đến Mỹ hay Úc.