Căn cứ Yokosuka.
Một kẻ lang thang hói đầu ngồi dưới đất lúc thì hoảng sợ lúc lại bình tĩnh. Xét từ quần áo thì không nghĩ rằng gã ta lại từng là kẻ lang thang đâu, thậm chí tướng mạo còn hơi có cảm giác đứng đắn.
Trang phục trắng sáng thống nhất, ăn uống đầy đủ mấy ngày nên sắc mặt cũng hồng hào.
Thế nhưng thỉnh thoảng gã vẫn thoáng buồn rầu. Chẳng qua là dù gã có thay đổi sắc thái thế nào thì cũng không sợ bị người cùng phòng nhìn thấy.
Bởi vì người chung phòng với gã là một gã mù, mới được nhốt vào phòng là cứ ngồi im ở đó không nhúc nhích.
"Anh mù thật hay mù giả đấy?" Kẻ lang thang hói đầu ngồi dưới đất nói giọng vùng Kansai.
Giọng Kansai của gã rất chuẩn, trong thời kỳ lưu hành tiếng chuẩn như bây giờ thì khá hiếm thấy nói chuẩn giọng Kansai ở Osaka mà lại có cả chất thơ của vùng duyên hải.
"Mù thật." Gã mù nhìn theo tiếng nói, gã có hơi không hiểu bây giờ đang xảy ra chuyện gì: "Anh là người Kansai?"