"Giáo viên chủ nhiệm của ngươi muốn đến thăm hỏi gia đình ngươi."
Chờ cho đến khi Tả Điền Thực Y về nhà, Thủy Dã Không giả vờ việc giáo viên đến phỏng vấn các thành viên trong gia đình là chuyện không đáng bận tâm.
Trên mặt hắn lúc này có bảy phần là giả bộ, ba phần là chân thực. Dù sao cũng chính hắn là người đứng đằng sau tất cả mọi chuyện ở đảo quốc, là bàn tay đen của mọi sự, nên chủ nhiệm lớp đến thăm sẽ không phải là việc nhỏ như hạt vừng.
Nếu như là người của hắn, thì lên trời trò chuyện với hoàng đế thì hắn cũng vui vẻ chấp nhận.
Đột nhiên biến thành phụ huynh của Tả Điền Thực Y làm cho hắn có một cảm giác thú vị nào đó, mặc dù trên phương diện pháp luật mà nói thì cho dù Thủy Dã Không có lớn hơn mười tuổi thì cũng không thể trở thành người giám hộ được.
"Cái gì?"
Tả Điền Thực Y giống như vừa bị hù dọa, cô híp mắt lên, không biết nên nói cái gì.