Màn đêm rộng lớn, sắc trời u ám, mùi rượu cùng đèn Ngũ Quang Thập Sắc bao trùm phủ kín cả khu phố tiền tài này.
Tầng lớp thượng lưu thì có gia đình thượng lưu, người nghèo cũng có tổ ấm của người nghèo. Giống như nắp Kim Tự Tháp mà ở đó bọn nô lệ làm việc chăm chỉ cực khổ dưới ánh mặt trời bị thiêu đốt, sớm sẽ có những Kim Tự Tháp cho mình. Những kẻ lang thang ở đảo quốc cũng tự hưởng thụ cho mình bằng cách dùng những viên ngói gạch xây nên Kim Tự Tháp – vòm cầu, giống cầu vượt bắc qua.
"Đến, bắt lấy nó."
Hòa thượng bước đến chân của một cây cầu bắc ngang sông, đem vắt cơm trong túi áo phân phát cho những người lang thang bên dưới hầm cầu.
"Đại sư, ngài thật đúng là người tốt."
Một tên lang thang cầm lấy vắt cơm xúc động nói, bọn họ là những người lang thang, nhưng ngay cả một văn cơm cũng không có khả năng mua nổi, chỉ có thể nhặt rác ở bãi đổi lấy tiền mua cơm. Những người tốt bụng thì đưa cơm tới tận tay, thật cảm giác nặng nề khác hẳn.