Bị đâm xuyên qua ngực làm sự sống của Nam Bản Lương nhanh chóng yếu dần đi.
Thật là xinh đẹp!
Nhìn vào cô gái ở trước mắt, trong đầu hắn cũng xuất hiện suy nghĩ chết một cách thanh thản.
Gió thổi làm khói bụi mờ dần đi, trận địa súng máy ở trong rừng bị mấy con siêu thú náo loạn hết cả lên.
"Ừ?"
Cao Kiều đáng thương hướng mắt về một góc, từ trong làn khói bụi, một người mặc trang phục của đàn ông hiện lên. Thân hình của hắn cao lớn, bước chân trầm ổn, hơi thở thì dài sâu hơn so với người bình thường.
Mùi toát ra từ trên người đàn ông làm cho Cao Kiều đáng thương chú ý đến hắn.
Giống như là người có khả năng siêu nhiên tồn tại, đây là lần đầu tiên cô va chạm với một người có khả năng siêu nhiên khác.
"Tại sao, ngươi lại xuống tay với những người bình thường?"
Dù trong thâm tâm đang hừng hực như muốn thiêu đốt nhưng hắn cũng chỉ hỏi một câu đơn giản như vậy, một tay nắm chặt đến độ trắng bệt.