Đông Bắc Khu, Cung Thành Huyền.
Rõ ràng vẫn đang là một học sinh trung học, vậy tại sao ngài ấy lại không đến lớp chứ?
Bạch Thạch Liêu buồn rầu nhìn Cao Kiều đáng thương, bây giờ thở mạnh thôi ông ta cũng không đủ sức.
Trong đầu ông lão vẫn còn lưu lại cả một mớ phiền toái bùi nhùi, tân tổ tông trên đầu kia xét về tuổi tác còn nhỏ hơn cả con gái của ông ta.
Hơn nữa những sự việc mà Cao Kiều đáng thương đã gây ra lan truyền rộng rãi trên mạng internet, cứ thu góp từng chút từng chút một tài liệu, Bạch Thạch Liêu cũng hiểu rõ tổ tông trên đầu mình có cấp bậc nào, nếu như chống cự có khi mất mạng như chơi.
Ông ta vô hình trung từ một người chủ quản của công ty trở thành một người quản lý cấp cao, và phàm là đại sự gì thì cũng đều phải báo cáo cho Cao Kiều đáng thương được biết.
"Ừ, ta biết rồi."