"Ọe ọe ...."
Âm thanh nôn mửa của Tả Điền Thực Y làm thu hút ánh nhìn của Thủy Dã Không.
Thấy Tả Điền Thực Y dựa vào bức tường, mặt nhỏ nhắn tái nhợt, miệng há thật to cơ hồ như muốn nôn hết mọi thứ.
Ăn gì lung tung à, hay bị sốt, hay là?
"Không sao chứ?" Con ngươi của Thủy Dã Không, dựng thẳng hết cả lên, trong lòng bàn tay còn lấm tấm mồ hôi.
Tả Điền Thực Y bị nôn mửa, mà dù vậy thì điều này không liên quan gì đến hắn ...có lẽ sẽ không có vấn đề gì, có lẽ là như vậy.
"Không có gì, không có gì."
Tả Điền Thực Y khoát tay áo, nhìn bộ dạng yếu ớt của cô ngay cả nói cũng không muốn, "Ngươi tự mình ....nhìn đi."
Rồi cô run run đưa chiếc điện thoại cho Thủy Dã Không, trên màn hình của điện thoại di động hiện rõ một đoạn video ngắn.
[Vụ lừa đảo tồi tệ nhất trong lịch sử Bình Thành]
Nhìn thấy tiêu đề mở đầu là đã làm cho người ta kinh sợ.